Wednesday, March 16, 2016

CHẢ GIÒ VIỆT NAM



Em nghĩ đời này ai mà có cái tính như em chắc sẽ rất khổ sở trong chuyện ăn uống quá ! Cái tính gì mà lạ lùng , những món bình thường đã từng ăn khi còn ở Vn , qua đây không còn nhớ hay lâu lắm... lắm... lắm ... chưa được ăn lại thì không sao nhưng hễ thấy ai nhắc đến hay ghê gớm hơn là nhìn thấy người khác ăn là em thèm thuồng kinh khủng khiếp . Mà em thèm đã đành , em còn nhớ lại rồi em tưởng tượng rồi em tự dằn vặt mình hì hì , cứ nghĩ giá mà có để ăn liền chắc em ăn nhiều thiệt nhiều , ăn cho đã cái miệng , căng cái bụng mới hả dạ . 

Em là vậy đó ! mà cái chị Danh này chỉ chơi kỳ lắm nha ! cứ lâu lâu chỉ gửi vài tấm hình mấy món mà em đã quên lãng từ hồi nào đâu đó , khiến em nhìn xong là em bấn loạn , em cứ nghĩ đến thôi ! Mà đâu có dừng mức độ kỳ cục ở đó , chị tăng thêm phần " ác" là tự quay phim và thuyết minh luôn mới " dã man " làm sao . Cái món Chả Giò này nè , bình thường chứ có gì là ghê gớm đâu , vậy mà khi xem cái đoạn clip chị gửi thì em điên lên ha ha ! 

Hồi em còn nhỏ ( cho tới lớn luôn á ) , thường chả giò vào dịp nhà có đám tiệc hay giỗ chạp gì đó thì hay có món này lắm , chứ không như khi em ở bên này hễ thèm là cuốn rẹt rẹt và chiên ăn chơi vậy đó chứ không đợi nhà có tiệc mới làm . Chả giò ở Vn khi đó là cái bánh tráng cuốn gỏi cuốn hay bò bía vậy thôi , em nhớ Mẹ em cuốn nó nhỏ bằng ngón tay cái với nhân là thịt xay - củ sắn - cà rốt - nấm mèo - bún tàu - lòng đỏ trứng ... . Mỗi khi chiên xong nhìn cái vỏ bánh bóng như kiếng màu nâu sậm và thơm phức , chưa cắn đã cảm giác được nó giòn tan ... Chả giò có khi Mẹ chiên cho cuốn rau chấm với nước mắm tỏi ớt chua ngọt , có khi ăn với bún gọi là Bún Chả Giò . Nhưng mà cái đó là thuộc về Vn .


Qua đây , lần đầu tiên được ăn chả giò mà vỏ bánh lạ lùng , em chẳng thích chút nào . Vỏ bánh có giòn nhưng mùi thơm của nó không giống chả giò hồi còn ở Vn . Em có hỏi má chồng sao không làm bánh tráng cuốn gỏi cuốn thì má chồng nói xưa giờ ăn vầy thôi con , quen rồi . Em dạ dạ nhưng trong lòng ấm ức lắm ! Nghĩ trong lòng cái vỏ bánh kiểu Vn ngon quá mà sao không thấy ai  ăn ta ? 

Khi em  ra riêng , em làm món này ngay và em nhớ hoài nhớ mãi . Em cũng mua bánh tráng i vậy - em cuốn cũng i vậy , em chiên cũng i vậy và bánh ra khác hoàn toàn . Trời ơi em chẳng thể quên cái lần đầu ấy , sao mà cái bánh nó xấu xí và gớm giếc đến vậy . Nó không vàng , lớp vỏ bánh ngoài cùng nó phồng lên và nổi bong bóng to đẹp quá cỡ , em sợ quá lấy cái đũa chọt chọt cho nó bể thì nó lủng 1 lỗ , rồi sau đó nó cứ trắng nhách và biến dạng trong nồi , kế đến 2 đầu chả giò cháy đen đen , có cái còn tét bụng xì nhân ra và chỗ đó thịt chín vàng ươm nhưng bánh tuyệt nhiên là không vàng . Để nguội chút em cắn thử thì má ơi nó cứng ngắc bên ngoài nhưng lớp bánh bên trong thì còn dẻo và nhân ngon lành . Em tiếc của ngồi nhai được vài cái rồi tiễn nó đi luôn . Bình thường con người em không có kiên nhẫn và rất hay nản nhưng đụng đến đồ ăn thì em khá hơn , em nghĩ là do bánh hiệu này không ngon nên em thử hiệu khác ... cuối cùng em mới chính thức chịu bỏ cuộc và đồng ý chung sống  êm ấm với cái chả giò kiều bên này mười mấy năm nay và đến giờ ăn ngon lành bình thường . 

Trở lại cái đoạn video clip của chị Danh rồi xáo trộn dễ sợ , chị vừa quay cái dĩa chả giò làm với bánh tráng kiểu Vn , vừa nói cái kiểu kéo dài giọng và lấy đôi đũa lật qua lật lại miếng chả giò , chọc quê đứa khác vầy nè " Ta nóiiii 20 cái mà 2 vợ chồng quất hết còn nhiêu đây nè , có muốn hông ? có muốn ta ăn cho nó nghe rụm rụm rụm không dzậy " . Nói xong chỉ lấy cái chả giò chỉ cắn nghe rộp rộp và tiếp tục tra tấn em " Đó ! Nó giònnnn vậyyy đó  ! í trời ơi nó ngonnn dzậy đó ! Quaaa đâyy ! chị cuốn cho mà ăn cưnggg ! Nhaaaaa ! Bye bye " . ( Em thù chị từ đó ! ha ha ) 


Vậy là em dí chị điều tra cho bằng ra ở đâu có cái bánh tráng này , cuối cùng em cũng không ngại ngần gì khi gọi cho bé S dễ thương " cho chị với ... "  hí hí ! Tuần sau là nhận được quà của em ! Cảm ơn bé S lia lịa nha ! Và em đã làm bằng tất cả sự háo hức - kỷ niệm ngày xưa ... 

Cuốn hơi cách rách vì bánh này phải thoa 1 lớp nước lên bánh cho mềm mới cuốn ( còn bánh tráng bên này cứ vậy lột cuốn và dán mép bánh dính lại bằng lòng đỏ trứng hay bột năng nấu chín như hồ ) . Em cuốn cũng khá đều và nhìn không tệ hi hi . Ta nói mẻ đầu em hơi hết hồn vì bỏ vô nó cũng hơi phồng lên và vàng nhanh quá , mẻ tiếp theo hiểu ý nên chiên lửa vừa nhỏ để bánh vàng từ từ mà không phồng . Sau này hỏi em S thì em nói chị cuốn lỏng có hơi ở bánh nên nó bị phồng . Cảm ơn em ! bữa nào làm đợt nữa chị cuốn lại hen ! 

Chiên một dĩa vàng ươm ngon lành xong đem ra cho Anh và em thưởng thức . Nói thật là em nhìn bánh thấy giống 70% bánh ngày xưa thôi chứ nhìn nó không bóng và óng ả như ngày xưa Mẹ em làm . Em cuốn rau cải xanh và rau thơm các loại chấm nước mắm chua ngọt , Anh thì ăn không chấm với tương ngọt như bình thường . Thấy Anh nhìn nhìn dĩa chả giò em biết Anh thấy lạ nên quảng cáo " Chả giò này ngon lắm đó Anh ! Ở Vn ăn loại này nè , ngon ơi là ngon ! giòn thơm lắm chứ không như loại em hay làm Anh đâu ! Anh mà ăn bảo đảm thích cho coi ! Thích thì phải nhờ bên VN mua gửi qua chứ bên này không có đâu Anh ! " 



Em cuốn xong chấm với nước mắm , ta nói chưa cho vào miệng mà nước miếng cứ ứa ra hí hí ! Cắn 1 cái nhai nhai ... ngon nhưng sao chả giò vị có vẻ đậm đà hơi mặn ta ? thường em trộn xong là cho chút nhân vào microwave cho chín rồi ăn thử coi có vừa miệng không , vậy cho nên hiếm khi nào em làm bị mặn  ( cuối cùng em biết là  bánh tráng mặn sẵng rồi mà em ko biết ! ) Bánh thì giòn rụm à ! hên nhờ nước mắm em pha có vị ngọt nhẹ nên cũng đỡ mặn chứ ai ăn nước mắm đậm đà thì sẽ mặn . Nhưng mà ... nhưng mà sao vỏ bánh cắn thì giòn , nhai chừng mấy cái thì nó dính răng . Em ngó qua Anh thì thấy Anh đang vừa nhai vừa nhìn cái chả giò nhíu mày , em muốn cười lắm rồi mà ráng làm lơ như không để ý và tiếp tục ăn . Anh lên tiếng " Em ! cái egg roll này da nó dính răng Anh , ăn nó kỳ lắm ! Anh không ăn đâu  " Em hết nhịn được , cười thành tiếng và sửa Anh " gọi là vỏ bánh chứ không phải da " . Em cười là vì em cũng bị dính răng và đoán ngay được Anh sẽ bị dính và sẽ không chịu ăn . 

Thật tình em không nhớ nổi là ngày xưa ăn có bị dính răng không , em chỉ nhớ nó ngon lắm mà thôi . Em nhắn chị than sao nó dính răng và vỏ bánh mặn làm em ko biết em nêm nhân vừa  , mà chiên nhìn nó không giống bánh ngày xưa ... chị nói " em khó ăn quá , chị thấy có sao đâu , lâu rồi em không ăn nên ăn lại không quen đó , chị ăn vô tư " . 

Em nhắn cho bé S và than , bé S cười em nhưng lại chỉ cho em thêm vài chiêu nữa ... cũng hên là em còn 1 bịch bánh tráng nữa nên em sẽ phục thù cái vụ nhân mới được . Bánh chiên có mình em ăn nên mỗi ngày em nướng lại vài cái ăn cho hết chứ hỏng bỏ vì thương cái tình bé S bớt ăn mà chia cho em , bỏ công đi gửi cho em ... 

Giờ mà nói Anh ăn chả giò Vn  là Anh sẽ trợn mắt quát liền ha ha !