Hôm qua , Anh nói với em là thứ tư Anh cần đi Houma có công việc , Anh hỏi em có muốn đi với Anh không , em gật đầu liền . Đi đâu mà có Anh là em thích nhất !
Houma cách nhà em gần 2 tiếng , em chưa đi đến đó bao giờ chỉ nghe mấy cô làm chung hãng hồi đó có nhận xét rằng người Việt ở Houma ( theo em đoán chắc là những cô bác sồn sồn hoặc lớn tuổi chút , chứ còn con nít lớn bên này hay sanh ra ở Mỹ thì không phải ) đi về No dễ nhìn ra lắm ! Tại họ thích đeo nhiều vàng trên người chứ không thích hột xoàn . Hồi đó nghe kể em chỉ cười ha ha chứ biết gì , mà giờ cũng không biết luôn là đúng hay sai . Chỉ nghe Anh nói người Việt ở Houma rất ít nhưng rất khá giả vì làm biển .
Tối qua em lên google tìm xem ở Houma có nhà hàng nào ngon vì Anh nói đồ Cajun ở đó nấu cũng ngon . Tìm được vài nhà hàng nhưng có người khen người chê nên lưỡng lự ... chợt nghĩ sao không tìm thử coi có nhà hàng Việt Nam không . Vậy là tìm cái xuất hiện White Bowl . Mới đầu ngó menu thấy món ăn cũng không nhiều nhưng bất chợt thấy hình tô phở to kinh hoàng mới giật mình . Đọc thì thấy tô phở này phải challenge , nếu thắng thì được $100 còn thua thì trả tô phở là $29.5 . Em biết chắc là không ăn nổi rồi có điều sẵng đến đó và tiện ghé tận nơi coi tô phở to như thế nào . Gọi Anh vào coi rồi nói mai em muốn đi đây , Anh quát ăn sao nổi mà đòi đến , em kể lể và năn nỉ cuối cùng Anh chịu , nhưng Anh cứ lườm liếc em ha ha !
Sáng nay 9 giờ rời nhà , trên đường ghé McDonalds ăn sáng ... tới nơi Anh đi việc của Anh , còn em lang thang mấy tiệm gần đó xem đồ cho qua thời gian , nói là xem cuối cùng cũng xách lỉnh kỉnh . Lòng vòng vậy mà hơn 1 giờ . Lúc này cũng đói rồi nên Anh và em chạy thẳng đến tiệm phở luôn .
Tiệm hơi nhỏ , toàn khách là Mỹ ngồi gần kín , nhân viên phục vụ chỉ thấy có 2 chàng trai Vn trẻ đang tới lui bận rộn . Đứng chờ chừng 5 phút thì mời vào bàn . Bạn trẻ đến lấy order không rành tiếng Việt .
Em nói muốn ăn thử phở King Bowl nhưng không challenge , có thể cho xin thêm 1 cai tô để chúng tôi chia nhau ăn được không . Bạn trẻ gật đầu và em chọn thêm 1 ly sinh tố khoai môn cho em - 1 sinh tố bơ cho Anh . Chừng 5 phút sau bạn trẻ quay ra nói ông chủ không chịu , phải challenge thì mới ăn phở đó . Em thất vọng và nói cho vài phút lựa món khác . Em than thở với Anh đến đây là muốn nhìn và thử cái tô phở đó chứ có muốn ăn món khác đâu . Anh tủm tỉm cười nói thôi thì ăn đại gì cho đỡ đói đi . Thấy Anh cười em quạu " cười chọc quê hả ! em đá đít Anh giờ " Anh cười hức hức " không được tư nhiên bực chồng là sao "
Trước và sau khi thấy tô phở ha ha ! |
Chừng vài phút bạn trẻ quay lại , em mới nói tôi ở xa đến chỉ muốn ăn thử cho biết chứ không challenge gì hết , giờ có thể hỏi lại ông chủ là tôi order 1 phần phở thường cho chồng tôi , còn tôi muốn phở King Bowl , tôi sẽ trả tiền và chỉ chụp hình làm kỷ niệm thôi à . Bạn trẻ đi vào chừng vài phút lại ra , lần này bạn nói ông chủ bảo không cần mua tô thường , sẽ làm tô lớn và 2 người chia nhau ăn . Ta nói em nghe xong vui hết cỡ .
Chừng 10 phút , một chàng Mễ bê tô phở ra , khách ồ lên ... Vừa thấy tô phở Anh và em lăn ra cười ... mấy cô Mỹ ngồi gần bàn hỏi phở King Bowl à ! em cười gật đầu thì mấy cô ấy cười một cách thích thú pha lẫn sợ hãi ha ha ! Dù nhìn hình biết là to nhưng bên ngoài mẹ ơi ! sao mà nó to khủng hoảng . Ông thần phở của em cười xong thì nói ăn sao nổi hả em . Em nói kệ , 2 đứa mình ăn được nhiêu thì ăn , em ăn thịt nhiều mà , lo gì Anh !
Vậy là chụp choẹt xong 2 đứa hì hục ăn ... tía má ơi sao ăn hoài mà nó cứ còn hoài không vơi vậy trời , em cứ cười hích hích rồi lại ăn . Được chút bạn trẻ ghé lại bàn , lần này không nói tiếng Mỹ nữa mà hỏi bằng tiếng Việt ngọng nghịu thật dễ thương " chú cô cần gì nữa không " em nhanh nhảu đáp " cần người giúp ăn " , bạn trẻ cười khúc khích .
Theo cá nhân em thấy phở nấu khá là ngon , nước dùng trong vắt và vị thì sau khi cho thêm tương và chút rau thì nếm thấy hơi lạt chút với em còn Anh thì vừa . Bò viên dai thơm rất ngon , thịt nạm mềm ngon còn tái hơi khô ( có lẽ chín quá ) . Mùi phở nhẹ và không bị nồng .
Anh ăn cỡ 2 tô sớt ra là no , em thì toàn ăn bò viên và thịt chấm tương , căng bụng rồi mới vơi được 1/3 tô .
Bạn trẻ dễ thương lắm , mang cái áo thun của tiệm đến bàn và nói nhà hàng tặng làm kỷ niệm . Chỉ có vậy mà em thấy vui chi lạ , nói cảm ơn . Bạn trẻ hỏi Anh và em ăn được không , em khen ngon . Bạn lại hỏi em biết nấu phở không , tự dưng em giật mình và cười cười nói có . Lại hỏi có muốn mang phở còn dư về không , em cảm ơn và lắc đầu lia lịa nhưng bụng thầm nghĩ " trời ! phở trộn từa lưa vầy mà hỏi mang về làm gì ta " Mến người bạn trẻ nói chuyện dễ thương và có lẽ chừng 21 tuổi là cùng nên Anh và em rời đó để lại tiền phục vụ tốt ( good tip ) cho bạn trẻ ấy .
Lên xe em mở phone ra coi lại hình và cứ cười ha ha ! Em nói nhìn mặt " thần phở " khờ khờ muốn mếu lúc thấy tô phở bê ra , Anh cười ha ha cú đầu em " Còn dám nói xấu chồng à ! Đi cho em biết 1 lần thôi nghe chưa , từ nay đừng có đòi những cái như vậy có biết không " . Em cười gật đầu lia lịa " Em biết rồi ! em biết rồi ! Tại em tò mò quá ! "
Em hun vào bắp tay Anh chụt chụt " Cảm ơn Anh lia lịa - lia lịa ... yêu Anh nhất trên đời ... " Anh cười ha ha xô em ra " Thôi đi ! đừng có mà làm bộ nịnh chồng ... "
Về nhà tắm rửa cho bay hết mùi phở , mặc áo được tặng chụp hình luôn mới oách ! Hơi giống quảng cáo cho nhà hàng quá ta !
Anh ăn mà em được áo ! áo vừa i em hí hí hí ! |