Thursday, May 19, 2016

BỆNH VÀ ĂN



Bún Bò Gân của em ! Giờ nhìn hình thấy nó ngon khủng khiếp hơn lúc ăn  ! 

Đây là lần đầu tiên trong đời em mới nếm được mùi đau khổ thật sự khi không được ăn hay nói đúng hơn là ăn không được . Hai tuần trước , không biết vì sao miệng em bỗng dưng ngứa khủng khiếp , ngứa trong miệng và ngoài 2 cái môi rồi kèm theo đó là môi sưng sưng và nhức nhất là sau khi ăn . Em tự hỏi vẫn ăn uống bình thường chẳng ăn món gì lạ , nếu có thì chỉ là ăn thịt bò và gan nhiều hơn bình thường một chút để bổ sung thêm chất cho cơ thể như bác sĩ của em đã dặn . Mỗi khi bị như vậy em uống thuốc allergy thì nó hết , nhưng ngày hôm sau hết thuốc thì bị lại .

Em cứ vậy đâu chừng 3 ngày thì bên mép trái nứt toạc ra rỉ máu và hơi lầy lụa , một nữa đôi môi tự dưng sậm màu . Em hoảng quá nên quyết định mai đi bs gia đình khám . Sáng hôm sau dậy thì môi còn tệ hơn hôm qua . Bs nhìn môi rồi hỏi đã ăn gì - uống thuốc gì không và nhiều câu nữa kể cả hỏi có bị stress không ... có thể ông đã biết bị gì nhưng chưa xác định cái môi này vì sao một nửa môi bị thâm . Sau khi khám kỹ lưỡng thì ông bảo cho thuốc uống + bôi đồng thời lấy hẹn gửi em đi bs chuyên về da . Ông dặn nếu sử dụng thuốc mà hết thì gọi phone hủy ngày hẹn với bs da rồi ra lại ông xem , nếu không bớt hay nặng hơn thì gọi xin gặp bs da sớm nhất có thể , họ sẽ chấp nhận ngay .

Em ra Walgreens lấy thuốc và tiếc rẻ trả ra  $85 cho típ thuốc bôi nhỏ bằng ngón tay chưa kể tiền thuốc uống . Bảo hiểm tốt mà còn trả ra vậy thì huống hồ gì là không có bảo hiểm  . Về nhà em chăm chỉ uống và xức như lời dặn và cũng từ bữa đó em chẳng ăn uống gì được . Trong miệng em vẫn cứ nhức - rát dù không có dấu vết gì , ngoài mép vẫn không lành , môi vẫn thâm một bên - miệng há ra chút xíu là đau kinh khủng . Xức và uống thuốc thì bớt nhưng hết thuốc thì đau lại . Mỗi lần cho gì vào miệng ( trừ hút sữa và nước ) là cảm giác như có hàng trăm con gì đó cắn rúc rất là đau nhức , phải chạy đi súc miệng liền . Vậy cho nên dù đói - dù thèm thuồng đồ ăn nhưng em vẫn không thể ăn , chỉ uống nước liên tục ngày đêm . Khi nào cần uống thuốc mới xé nhỏ từng chút thịt luộc cho vô miệng rồi nhai cho có nuốt luôn kèm theo từng ngụm nước cho đỡ đau , thêm từng chút tẹo cơm trắng cho khỏi bị cồn cào ruột . Em toàn bốc tay cho vô miệng từ từ chứ không cho muỗng vô được . Em sụt ký ...



Anh đi làm rảnh là gọi phone hỏi em có sao không , có bớt đau không... Em nói chuyện được nhưng môi không mở nhiều , duyên dáng nhỏ nhẹ hơn bình thường hi hi ! Tuy không ăn được nhưng vẫn nấu cho Anh , chỉ là không nếm vì sợ lây cho Anh . Mỗi lần dùng cơm tối thấy em ăn khổ sở mà chẳng được nhiêu , Anh lo lắng , an ủi ... Em ráng uống hết 5 ngày thuốc bs gia đình cho và không thấy đỡ nên sau đó gọi phone cho văn phòng bs da xin đổi hẹn sớm nhất là hôm thứ 3 .

Hơn tuần không ăn gì được nhiều nói thật em chỉ muốn khùng , em thèm đồ ăn khủng khiếp nhất là hôm Chúa Nhật vừa rồi . Nhà chị bạn đãi tiệc em nhìn cơm chiên - mì xào - Gumbo - Crawfish - Gỏi Ngó Sen - Gà Chiên ... mà đầu óc em cứ bấn loạn . Em muốn ăn , rất muốn ăn nhưng em không thể hả miệng , lại còn ăn vào thì nó đau ngứa biết làm sao khi không có mang theo thuốc . Mà ráng ăn thì gây sự chú ý kỳ lắm nên em cứ uống nước và ngồi nói chuyện , nhìn những người xung quanh ăn uống ngon lành mà em nuốt nước miếng ực ực ực .

Hay như bữa em đi chợ mua đồ , thấy cô chủ tiệm ăn trưa tại quầy tính tiền , nhìn trong dĩa cơm có sườn non kho và kế bên là dĩa đậu cô ve xào thịt bò kèm chén canh gì đó xanh xanh . Có lẽ do buôn bán bận rộn + thời gian eo hẹp hay sao đó nên cô ấy ăn có vẻ nhanh . Vì em đang đói ăn lại nhìn thấy cô ấy ăn nên em lén ngó . Tay cô thoăn thoắt trộn trộn cơm với thịt , mấy miếng sườn mập lăn lộn trong dĩa cơm nhìn phát ham . Cổ cho muỗng cơm lên miệng cái vèo , kế đến cắn 1 phát hết nửa miếng sườn nhai nhai nhai ... đến đây em nuốt dùm cổ luôn . Rồi cô ấy lấy cái nĩa xiên 1 phát 3 - 4 cọng đậu , hả miệng to ... bình thường em dám chắc cái miệng đó không thể nào to rộng hơn em , vậy mà bây giờ em chỉ ước hả to được phân nữa thôi em cũng mãn nguyện rồi .

Từ chiện này nó xọt sang chiện khác là em nghĩ mấy cô người mẫu , nhìn thấy chói sáng trên tạp chí chứ ngoài đời có lẽ rất khổ vì sợ mập không dám ăn , chỉ rau củ quả và thịt trắng sống qua ngày . Chỉ có hơn tuần ăn không được nhiều mà mấy chị bạn nói nhìn em gầy và mặt mày bơ phờ . Gầy thì chắc không nhiều nhưng xuống sắc là thấy rõ . Em là sau chuyện này cá nhân sẽ có suy nghĩ khác , em sẽ không thèm để ý chuyện mập ốm nữa mà là sức khỏe . Tròn trịa , to khỏe béo bền - sức khỏe tốt , người tràn căng nhựa sống vẫn hơn ngàn lần gầy ốm , bớt hay nhịn ăn khổ sở  . Một lúc nào đó muốn được ăn lại chỉ cứ rưng rưng ...


Bs khen làm em thấy mặt dây chuyền của em đẹp quá xá chứ hỏng sến hí hí ! 

Hôm thứ 3 gặp bs , miệng đau chứ mắt không đau nên hơi ngỡ ngàng chút vì bs mỹ trắng còn trẻ và đẹp trai dữ ! Bị nghe chị bạn nói bác sĩ này giỏi lắm nên cứ nghĩ chắc già rồi hi hi ! bs kêu hả miệng , em hả rồi kêu to nữa , em lắc đầu thì bs cười cười . Ông cho cây vô chọt trái phải trên dưới , rọi đèn ngó ngó . Ông hỏi thuốc bôi của bs gia đình có bớt không , em lắc đầu . Em hỏi bs có phải do em bị dị ứng đồ ăn không , thì bác sĩ nói không , ông bảo em bị virus ... Chợt ông  khen " nice picture " . Em cười hí hí nói cảm ơn ( ra là em đeo dây có mặt là hình Anh và em ) . Ông nói chụp một tấm chỗ bị đau để gửi cho bs gia đình và giữ lại trong hồ sơ . Tiếp đến lật áo lên trước sau cho ông ngó cái rồi thôi . Ông nói sẽ đổi thuốc mạnh hơn cho em và buồn cười nhất là ông bảo " Tôi cho cô thuốc bôi môi bằng Ointment , thoa lên nó sẽ làm cho môi bóng sáng đẹp như son " . Em cười hí hí ! Ông gửi đơn thuốc cho Walgreens gần nhà em để đi lấy cho tiện .

Hôm nay uống và bôi được 2 ngày , thấy đỡ hơn chút xíu rồi nhất là bên trong khi ăn không đau nhiều như trước . Cố gắng uống - xức cho đầy đủ để tuần sau còn quay lại gặp bs đẹp trai mà nở nụ cười tươi đẹp chứ ! quan trọng nhất là cùng Anh dùng cơm thật ngon miệng và vui vẻ bên nhau nữa !


Đợi đó ! Lành miệng sẽ nhai ngấu nghiến cục gân bò giòn giòn sực sực cho coi ! Ực ực !