Thursday, July 14, 2016

SƯƠNG MAI ...



Thời gian gần đây , em đã tập được cho mình thói quen ngủ sớm và dậy sớm . Thật ra là cũng nhờ ở Anh vì Anh cần ngủ sớm để hôm sau còn đi làm nên em không muốn thức khuya lục đục làm mất giấc ngủ của Anh , vậy là cứ 10pm là cùng nhau lên chuồng và 6am rời chuồng .

Sau khi tiễn Anh đi làm , trời còn sớm nên em ra sau nhà tưới cây rồi ngồi phơi nắng sáng 30 phút cho da được tốt . Hơn tháng nay em lại tập đi bộ cho khỏe nữa , chiến này quyến tâm cố gắng vậy , hy vọng sức khỏe sẽ thay đổi hí hí !


Sau lưng nhà em là đối diện với sân sau trường đại học và cách nhau là một cái canal khá rộng và dài . Bên đất của trường có mấy cây cổ thụ to và thật cao , sáng nào chim chóc cũng hót líu lo vang rân nghe rất vui tai , thỉnh thoảng có một chú chim rất dạn đậu trên cây tắc nhà em vừa hót vừa nhảy tưng tưng trong khi em ngồi chẳng cách xa cho lắm !

Rồi một bữa đang ngồi thư giãn em chợt nhìn thấy cái gì đó lấp lánh dưới đám cỏ , em tò mò ngồi xuống nhìn thì phát hiện ra những giọt sương mai đọng đầy trên lá cỏ long lanh thật đẹp !


Em mê mẩn nằm dài - nằm bò - lê lết ra mà chụp , sao lại có thể đẹp đến như vậy , lung linh đến vậy , trong veo đến vậy ... tưởng tượng giá như mình được giống những con người trong phim thần thoại đưa tay níu  những cọng cỏ đẫm đầy sương và uống lấy những giọt tinh khiết ...

Rồi khi chuẩn bị viết bài , em lại ngờ ngợ không biết dùng chữ sương mai có đúng không nên lên Google hỏi , vô tình lại lạc vào nhà Bacdac Tran và được đọc một bài thơ ( dịch lời việt ) thật dễ thương . Cảm ơn Bacdac Tran .

Cho Anh xem hình , Anh khen em chụp đẹp , em thích chí đọc luôn bài thơ thì thấy Anh tủm tỉm cười . Em hỏi thơ hay không thì Anh gật đầu " hay em " . Em vui quá khen " Anh giỏi rồi Anh ơi ! ngày trước em đọc thơ Anh than không hiểu rồi có khi ngủ luôn , giờ thì biết hay rồi ! giỏi giỏi ! " 
Anh trả lời mà nghe xong em chỉ muốn cắn chết Anh ngay " Cần gì hiểu em , chỉ cần nghe em đọc có chữ Anh và em là Anh biết em sẽ thấy thơ này hay thôi " 



SƯƠNG MAI VÀ ÁNH SÁNG

Tác giả : Puskin

Em cần anh như biển xanh cần sóng.
Có mặt biển nào yên lặng được đâu anh.
Em yêu anh bởi vì anh là nắng.
Có hạt sương nào thiếu nắng lại long lanh.

Em là sương, sương chỉ tan trong nắng.
Dẫu chẳng hình hài nắng vẫn đọng lại trong sương.
Anh là nắng khi bình minh trở dậy.
Mang lửa trời trong ánh sáng ban mai.
Em là sương đọng muôn vàn nỗi nhớ.
Để tan đi trong những giấc mơ dài.
Nhưng vẫn nguyện làm giọt sương mãi mãi.
Soi nắng mặt trời mãi mãi chẳng tàn phai.
Dẫu bão tố chẳng ra ngoài lòng nắng.
Nắng lên rồi xin lại được làm sương.
Vũ trụ không gian biến đổi khôn lường.
Những buổi sáng có bao giờ bất biến.
Những tia nắng không ngừng hiển hiện.
Như đêm ngày luân chuyển chẳng chia ly.
Mặt trời ơi ! Sức nắng diệu kỳ.
Đầy sương sớm với tâm hồn nguyên thuỷ.
Với năm tháng vẫn quay về bền bỉ.
Soi nắng mặt trời như từ kỷ sơ sinh.

Em là sương, sương chỉ tan trong nắng.
Nắng vô cùng nhưng đọng lại trong sương.
Từ mênh mông tia nắng nhỏ bình thường.
Gặp sương sớm bỗng ngời lên lóng lánh.
Nếu vì nắng mà lòng sương bớt lạnh.
Thì nhờ sương tia nắng mới long lanh.
Đáng yêu sao hạt sương nhỏ hiền lành.
Từ trong suốt mà làm nên tha thiết.
Anh là nắng với sắc tình bất diệt.
Mang lửa trời từ những kỷ xa xôi.
Về đọng lại trong hạt sương nhỏ em ơi !