Sunday, January 6, 2013

BÁNH TÀN ONG



Ngày còn nhỏ mình hay gọi nó là Bánh Trái Tim . Nó là bánh mà thỉnh thoảng khi ăn là mình mơ màng nhớ về những ngày còn thơ bé ...

Từ nhà mình đến trường đi bộ chỉ vài phút ( Trường kỳ Đồng ) . Mỗi buổi trưa , khi ôm chiếc cặp trong lòng là như một thói quen mình sà đến Mẹ xin tiền đi học ăn bánh . Hồi đó nhà chỉ đủ ăn nên Mẹ chỉ cho 1 ít tiền đủ để chọn 1 món hàng rẻ rẻ mà thôi . Bạn đi học chung của mình nhà có tiền nên bạn ăn quà tới 3 lần , 1 lần trước khi vào học - 1 lần giờ ra chơi và 1 lần tan học . Mình chỉ có tiền đủ ăn 1 món quà cho 1 lần nên mỗi khi muốn mua gì ăn mình cân nhắc và lưỡng lự dữ lắm dù trong lòng chỉ muốn được ăn tất cả những món mà mình thấy bày ra đó !  . Nhưng cuối cùng vẫn là món Bánh Trái Tim . 


Mỗi lần đi học sớm đến trường hay mỗi khi tan học là mình " nghĩ ngợi " nhiều . Mình không thể ngăn cho mắt mình đừng nhìn thấy bà bán bánh tay thoăn thoắt quậy thau bột màu kem kem sền sệt rồi đổ bột lên khuôn , xoay tròn cái muỗng cho bột dàn đều rồi kẹp khuôn lại , quay qua chiếc khuôn kia , bà mở ra khiến cho mình cũng không thể ngăn cho mũi mình khỏi nghe mùi thơm ngào ngạt bay ra từ chiếc kẹp bánh đã chín , bà lấy kẹp gắp từng chiếc bánh vàng ươm có hình trái tim ra mâm rồi đợi nguội chút bà dùng kéo cắt chiếc bánh ấy ra bán theo phần . Những khi ấy mình cầm tiền trong tay thật chặt , liếc nhìn lần cuối nào Cùi thơm - Xoài quẹt mắm ruốc - Me Ngào và Si rô đá bào ... tự nhủ thầm ngày mai sẽ không ăn bánh trái tim nữa mà ăn một trong mấy món đó. Nhưng rồi ngày mai cũng sẽ diễn ra giống ngày hôm qua và cũng có khi mình ăn món khác thật , đó là khi bà bán nghỉ hay bữa đó mình được Ba cho thêm tiền và mình có thể ăn 2 hay 3 món 1 lần . Cầm chiếc bánh trái tim còn hơi nóng trên tay được gói bằng 1 miếng giấy báo , mình cứ vừa đi vừa cắn miếng bánh thơm béo - mềm mềm ... vừa tà tà đi về nhà ...  Rồi chẳng nhớ từ lúc nào mình thôi không còn ăn bánh này nữa ...




Ngày mới qua đây , đi chợ thấy bánh Waffle mình mừng rỡ nói Anh " Bánh này giống bánh trái tim của em nè " Anh hỏi bánh trái tim là gì , mình diễn tả sơ cho Anh nghe thì Anh cười nói muốn mua ăn thử không , mình chịu liền . Về nhà nướng lại tính ăn thì Anh nói phải cho syrup hay mật ong hay ... thì ăn mới ngon . Mình nghe xong phán cho 1 câu " Mỹ này ăn bậy ! " .  Anh lắc đầu chịu thua ...

Nhưng khi vừa cho 1 miếng vào miệng nhai thì mình ngưng lại - nhăn mặt và nhả ra , bánh gì lạt nhách lại hôi mùi quế chết bỏ . Mình cứ than thở ... đến nổi Anh phải lên tiếng " bánh người ta ngon vậy mà em cứ chê , em cứ hỏi có ai biết bánh trái tim không của em không ! " ... 



Rồi mình được ăn bánh này khi đến Cali chơi vài lần . Nếu mình nhớ không lầm thì đó là tiệm Van Bakery. Bánh ăn cũng ngon nhưng chờ đợi hơi lâu vì nhiều người mua lắm và mình cũng ko biết tên bánh . Cách đây mấy năm , khi mình vô tình thấy trên mạng có Bánh Tàn Ong thì mình mới biết đó là Bánh Trái Tim của mình ngày xưa , mình thích quá đi mua ngay cái khuôn về và làm theo cách mình đọc được . Tuy là khuôn không có hình trái tim nhưng nó có hình tam giác cũng được mà . Nhưng khi làm ra bánh thì mình thấy nó không ngon , ko thơm giống như bánh mình đã từng ăn , lại thêm nó cứng quá . Không nản chí mình tìm và làm theo các công thức khác nhưng cuối cùng cũng chỉ là được chứ không ngon ... rồi mình thấy có bán khuôn hình vuông , mình lại nghĩ có khi nào khuôn tam giác ko ngon , phải hình vuông mới ngon ? mình lại rinh về cái hình vuông  , khi đổ thì cha mẹ ơi ! chả có gì khác biệt !  ( xấu hổ ghê ! ) Nhưng như đã nói mình thích ăn bánh này nên cứ lâu lâu mình cũng đổ với công thức mình ưng nhất và ăn thì gần như 1 mình vì Anh nói không ngon lắm và chỉ thích ăn theo kiểu Mỹ .

Từ khi mình biết O thì mỗi khi làm bánh này tính post lên nhưng thấy bánh ăn cũng chỉ được được và chụp hình thì nó khó quá , nhìn xấu đau đớn nên mình im ru luôn . Hôm kia , mình tìm được 1 công thức khác ở Blog mang tên Món Ngon Miền Tây Nam Bộ của bạn Thanh Vũ . Mình thấy bài viết có ghi 1 đoạn " ...sáng sáng lấy ra 2 cái cho vào Toast Oven , nướng sơ lại ăn , bánh vừa ngọt dủ , nên không cần ăn với syrup , bánh thơm mùi vanilla , dứa và ngậy béo của dừa .... Bảo đảm ăn một cái thì lại muốn ăn hai. "  và thế là mình làm . 




Công thức mình làm y chang , chỉ đổi mỗi bột là thay vì dùng all purpose thì mình xài cake flour cho ngon hơn mà thôi . Kết quả bánh ra ta nói mình ưng ý lắm ! Tác giả nói sao thì y vậy ! Mình khoái chí làm thêm 1 mẻ nữa . Chẳng biết Anh thấy ngon không mà sáng trước khi Anh đi làm , mình nướng 4 miếng để Anh ăn uống cà phê . Tối ăn cơm xong ngồi coi TV thì cười cười là mình hiểu ý , dứt thêm 2 miếng uống với trà hì hì ! Còn mình ? Mình ăn bất kể , thậm chí lúc sửa soạn đồ ăn cho Anh mang theo đi làm chỉ mới có hơn 4:30am  mà mình cũng nướng ké thêm 2 cái vào phần Anh rồi nhâm nhi  .


Vì máy đổ bánh Waffle bên này ko cạn như máy đổ bánh hình trái tim bên Vn nên bánh ăn có tí ruột . Nhất là mình khoái giòn giòn nên để thật vàng , chứ còn Anh thì phải hơi vàng và mềm . 

Cảm ơn Thanh Vũ nhiều lắm !