Saturday, November 24, 2018

MỪNG SINH NHẬT 1 TUỔI TÌNH YÊU NHỎ

 



Mới đó mà con đã được một tuổi rồi ! Tuổi đầu tiên trong đời . Con chưa biết tự đi , chỉ biết ngồi rất vững . Một tuổi, Ba mẹ cảm giác chưa hiểu được nhiều về con, Ba mẹ còn vụng trong việc chăm con không được trọn vẹn như ý muốn . 





Con của Ba mẹ ăn ngoan ngủ ngon , tính hơi bướng và con sợ đông người . Bữa tiệc Sinh Nhật đầu tiên trong cuộc đời con , Ba mẹ muốn dành ngày này cho đại gia đình bên Nội của con . Những người ruột thịt thân thương của Ba con , đã cưu mang và yêu thương Ba mẹ thật nhiều và mẹ cũng chắc chắn rằng con cũng sẽ hạnh phúc như những em bé trong đại gia đình ấy ! 




Tình Yêu Nhỏ của Ba mẹ đã hơi sợ trong ngày Sinh Nhật , con thấy nhiều sự lạ lẫm , con thấy ông bà - chú bác - anh chị … đông quá nên con sơ hở là khóc 🥰 . Mẹ vì là lần đầu tiên làm tiệc cho con ( có sự giúp đỡ của cô Lan iuu nhiều lắm ) nhưng mẹ vẫn cứ loay hoay bận rộn một cách khó hiểu . 😂


Mẹ còn nấu Bò Kho - Đổ Rau Câu - và mâm trái cây nhưng con khóc quá mẹ không chụp hình giữ lại được

Chụp hình cho con mà mẹ hồi hộp, lo lắng sợ không đẹp . Thấy con khóc vì sợ mẹ lại xót xa . Con muốn mẹ ẳm con nhưng vì gia đình ai cũng thương cũng muốn ôm con nên tuy thương nhưng mẹ vẫn lơ đi cho quen dần . 





Lúc hát Happy Birthday cho con và cho con phá bánh cho vui thì con cứ nhìn mọi người , thấy hát to và vỗ tay là lại ré lên khóc . Thương con gì đâu luôn . Nhưng mẹ hy vọng thêm lớn thêm tuổi , con gái của mẹ sẽ khác , sẽ hiểu biết hơn và sẽ vui trong ngày Sinh Nhật kế tiếp của mình nha ! 




Ba mẹ thương chúc Tình Yêu Nhỏ ăn giỏi - ngủ ngoan - khỏe mạnh hạnh phúc bên Ba mẹ và người thân con nhé ! 

BA MẸ YÊU CON NHẤT ĐỜI ! 💓




Friday, November 9, 2018

PUMPKIN PATCH 2018





Nhớ lần đầu tiên mẹ đi Pumpkin Patch là với bác Loan , khi đó vác máy theo chụp cho chị Kayley . Năm rồi mang con trong bụng Mẹ không đi vì sắp đến gần ngày sinh con . Quay qua quay lại ,con gái iu của mẹ được 11 tháng rồi ! Mẹ nhớ như in lần đầu tiên nhìn thấy toàn bí là bí , con hoảng hồn giãy giãy trên tay Ba rồi sau đó ôm Ba chặt cứng nhưng mắt thì vẫn gián chặt vào những quả bí đỏ rực rỡ .

Vì là năm đầu tiên của con nên mẹ sắm tuồng cho con kỹ lưỡng lắm ! đặt mua đầm tận Cali . Ba con giờ dễ chịu kinh khủng , hễ cái gì mà mua cho con thì cứ toe toét cười - hỏi ý thì cứ gật lia lịa ... miễn là của Anabella . Nhiều lúc mẹ cũng chạnh lòng ganh tị chút xíu hi hi !











Đưa con đi chụp hình , mọi người gần đó nhìn thấy kiểu ăn mặc của con xinh xắn thì khen con dễ thương , khi thấy mẹ chụp hình cho con mà con không biết lạ hay sợ , lại thường ngoác miệng ra cười và tay chân quơ quào lung tung thì họ cười theo . 

Mẹ thì nhìn con đúng chất nông dân trồng bí ( lại còn thêm không chịu mang giày ) , mặt hớn hở như được mùa bí đỏ bội thu . Lần này đi nhằm tối mới có xe chở bí về nhiều hơn nên mẹ chụp một ít đợi tuần sau mang con đi tiếp .



Tuần sau quay trở lại thì bí rất nhiều . Bữa đó là Sunday có đội bóng nhà Saints thi đấu , ba rủ mẹ cùng mặc đồ Saints ủng hộ . Vậy là cả nhà đen thui với 2 màu chính là black and gold .

Lần này hình như con gái có phần dạng hơn , không còn sợ và vui hơn lần trước . Nàng la hét ỏm tỏi gây sự chú ý dễ sợ , mấy người xung quanh nhìn con gái lại cười và khen xinh . Ba thì hạnh phúc và khoái ra mặt luôn , cứ nói cảm ơn lia lịa ...









Thời tiết bữa đó thật đẹp , mẹ cứ theo chân hai cha con mà chụp tùm lum , cuối cùng thì được ba chụp cho 2 mẹ con . Ở đó đâu chừng hơn tiếng thì Ba lại rủ mẹ về nhà sớm để còn làm đồ ăn coi game và hò hét cho vui cửa vui nhà . 

( Anh ôm con gái vừa đi vừa nói mai mốt Anabella lớn sẽ đưa đi coi game với Ba , em lườm " con em đang còn bú bình mà rủ rê cái gì !? đá đít Anh giờ " . Anh cười ha ha ha ! )



Tuesday, November 6, 2018

BOSTON - NEW HAMPSHIRE

Đầu tháng 10/2018 , Anh và em lên đường đi Boston chơi vài ngày và dành một ngày để trở lại NH thăm gia đình bạn Bông Bi thương quý !

Chuyến đi này hoàn toàn khác biệt với những lần đi trước , vì lần này đi chơi có sự xuất hiện của kẻ thứ 3 đáng iu , con gái iu quý Anabella .

Đây là chuyến đi chơi xa đầu tiên bằng máy bay của con gái iu ! Con gái ngoan ngoài sức tưởng tượng của Ba mẹ . Từ lúc chờ đợi đến giờ vào máy bay cho đến lúc máy bay bay lên và hạ xuống , con đều không hề khóc . Con chơi đùa cùng Mẹ và cười hăng hắc , chán thì măm sữa và ngủ .
Các cô chiêu đãi viên và hành khách ngồi gần con đều nhìn con trìu mến và không hết lời khen con giỏi . Họ nói ít khi thấy một em bé nhỏ như con ngồi lâu vậy mà vẫn ngoan . Mẹ cũng thấy thế Anabella iu quý của mẹ !

Buổi tối gia đình nhỏ đi lang thang trong khu China Town . Chiều xuống khá lạnh nên má con hồng, môi con đỏ và mắt con long lanh đen . Nhìn con rất xinh lại đang rất vui vẻ ! Ba mẹ ăn còn con măm sữa hi hi !


Thức ăn nơi đây khá là ngon , bày trí món ăn hấp dẫn . Cả nhà có một buổi tối ngon miệng .

Sáng hôm sau cả nhà dậy sớm để đi về NH thăm gia đình dì Bông . Mẹ thật sự rất nôn nao vì bao nhiêu năm quen nhau và lên thăm gia đình dì Bông nhiều lần , chỉ có Ba và mẹ . Lần này có con đi theo ra mắt thì chắc dì Bông cũng cùng cảm xúc như Mẹ . Từ Boston về chỗ dì Bông chỉ có hơn 1 tiếng 30 phút và tới nơi rất dễ dàng . Con gái Anabella được cả nhà dì Bông cưng nựng lia lịa , nhất là 2 anh chị lớn , nhìn thương ơi là thương !
Bạn đãi 2 trong những món ăn ngon nhức nhối mà bạn nấu đó là Hủ Tiếu Mì Xá Xíu và bánh Tiramisu . Ta nói dì mình ăn 2 tô và bánh thì ăn xong còn cứ lấy cái muỗng vét vét , trong khi bạn làm dư thêm ra 2 ổ cho mang về lại Boston ăn và 1 cái mang về lại New Orleans . Dì mình khen bạn nấu quá ngon .



Kế hoạch là sẽ trở tại vườn táo năm xưa cho bà Yến của con được đi hái táo . Vì mùa Thu năm 2012 mẹ đến vào cuối tháng 10 nên thời tiết rất lạnh và lá vàng rực . Lần này đi đầu tháng 10 lại năm nay lạnh trễ nên cây cối chỉ lác đác vàng , nhưng được cái chỉ se lạnh thôi ! Rất dễ chịu .


Con gái được Ba ẵm và đưa tay sờ vào trái táo , còn bà Yến thì thốt lên một câu i chang mẹ đã nói khi đến đây lần đầu " Lần đầu tiên thấy trái táo nằm trên cây táo " ha ha ha !
Bây giờ , sau 6 năm quay lại thì mọi thứ thay đổi nhiều . Vườn táo giờ đã có người chở khách ra vô chứ không phải đi bộ như hồi trước . Táo đã được ghi tên các loại và có người hướng dẫn .
Điều khác biệt lớn nhất là bây giờ Ba mẹ quay lại đây cùng với Con Gái Yêu Anabella . Cảm giác này không thể diễn đạt bằng lời





Cảm ơn chú Sơn dì Bông lia lịa ! Cảm ơn dì Bông đã mua quà cho Anabella và giữ lại cho gia đình mình những khoảnh khắc ấp áp hạnh phúc nơi đây .
Trên đường trở về lại Boston , bà Yến nói thích cảnh vật và không khí trong lành nơi đây quá , có điều ở thì chắc buồn lắm vì quá yên tĩnh hi hi !
Về đến Boston thì trời cũng sẩm tối , lại dẫn nhau đi China Town ăn tối , sau đó về ngủ sớm để mai lại tiếp tục khám phá Boston .



Bữa này gia đình mình đi thăm trường đại học Harvard và đi ăn nhà hàng Union Oyster House
Buổi sáng trời se lạnh . Ba mẹ không biết trường quá lớn và chia làm nhiều khu , vậy cho nên Ba chở bọn mình đi lòng vòng từ khu này qua khu khác . Đường xá ở Boston khó chạy hơn những nơi Ba mẹ đã từng được đến . Cuối cùng quyết định dừng lại đây để chụp vài tấm làm kỉ niệm .
Những lúc như thế này mới thấy cái máy chụp hình của mẹ thiệt chẳng có tiện lợi hơn iPhone

Rời đó thì cả nhà mình đi thẳng tới nhà hàng . Đây là một trong những nhà hàng có lịch sử nổi tiếng lâu đời ở đây . Khách rất đông , cả nhà chờ đợi khoảng 40 phút để được gọi . Đến đây làm gì làm thì cũng phải thử món soup Clam Chowder . Con gái iu cũng được mẹ đút cho ăn và món soup này dễ cho Ba ăn . Đối với riêng mẹ thì món này không ngon bằng mẹ nấu nhưng mẹ nhớ Ba đã từng có nói với mẹ rằng “ Người ta chỉ cần đến nơi nào đó , ăn món nổi tiếng ở đó dù không ngon như đã nghĩ nhưng họ vẫn sẽ thấy thú vị , giống như về New Orleans được ăn Gumbo hay Crawfish ở NO là người ta cảm thấy vui thích và ngon rồi “
Anabella nhớ nhé ! Hãy giống ba , đừng như mẹ hi hi !



Những món khác với mẹ cũng chỉ Ok . Nếu cho mẹ được so sánh , mẹ sẽ nói món ăn ở New Orleans ngon hơn , mùi vị đậm đà thơm ngon hơn .
Cảm ơn Ba đã chở bọn mình “ lên rừng xuống biển “ có GPS vẫn lạc đường lung tung nhưng đầy ắp tiếng cười .

Tạm biệt thành phố nhộn nhịp Boston và " những người thương ở vùng trời bình yên Laconia " ấy ! Năm sau nếu không gì thay đổi mình lại tìm về với nhau nhé  !